Quan điểm của #W4GZ về việc viết
Triết lý của tôi rất đơn giản: vì chúng ta phải viết dài, hãy chú ý đến sự ngắn gọn.
Về #W4GZ
Tôi không phải giảng viên, cũng không phải kiểu người có thành tựu học thuật nổi bật. Trên thực tế, tôi không đi con đường học thuật.
Hiện tại tôi quản lý truyền thông và quyết định nội dung cho một công ty. Cách đây khoảng ba năm, tôi viết khoảng chín nghìn chữ mỗi tuần. Đến giờ, tôi vẫn khám phá và tìm hiểu mọi thứ bằng cách liên tục đọc và viết. Tôi đã thành công hướng dẫn và giúp đồng nghiệp của mình viết tốt hơn, trong nhiều năm qua.
Vì vậy, khóa học này sẽ là tiếp cận nghiêm túc hơn của tôi trong việc giúp mọi người viết tốt hơn. Các bạn sẽ học viết từ một người đã và đang làm việc chủ yếu với chữ viết.
Trước hết, từ những kinh nghiệm của mình, tôi muốn mọi người định hình về việc viết như sau:
Cách bạn thất bại trong những việc khác có thể cũng là cách bạn thất bại trong việc viết
Chẳng hạn, một người không xác định rõ ràng mong muốn và mục đích của mình trước khi làm việc gì đó, bao gồm viết lách, sẽ nhanh chóng thất bại và từ bỏ.
Hoặc, những ai không biết cách lên kế hoạch để làm xong việc gì đó phức tạp, cũng sẽ thất bại trong việc lên kế hoạch để viết gì đó phức tạp.
Nếu bạn không thể duy trì được thói quen hay công việc nào đó trong nhiều năm, đừng quá bất ngờ khi thấy bản thân không viết gì trong nhiều năm.
Vì vậy, tôi không hề muốn thần thánh hóa việc viết lách. Trái lại, tôi muốn mọi người hiểu rằng nó cũng như nhiều việc khác: cách chúng ta dành cuộc đời mình cho chúng là cách chúng ta thông thạo chúng.
Để dành đời mình cho bất kỳ thứ gì, bạn cần hiểu rõ bản thân muốn gì, có mục đích rõ ràng và biết cách lập kế hoạch.
Đôi khi viết lách cũng rất đơn giản: bạn biết mình muốn gì, nhằm mục đích gì và bạn lên kế hoạch để hiện thực hóa nó ra sao.
Thất bại trong những bước này sẽ khiến người ta cảm thấy đau khổ khi viết.
Học viết, vì vậy, trước hết cần học cách xác định rõ mục đích và lên kế hoạch.
Sự phức tạp của viết lách nằm ở sự phức tạp của việc kết nối nhiều thứ lại với nhau
Khi nào chúng ta cần một bản kế hoạch? Khi ta cần làm việc gì đó nhiều hơn một bước.
Thế giới chúng ta đang sống ngày càng được lấp đầy bởi các tác vụ bao gồm nhiều bước, thực hiện trong nhiều ngày, đôi khi còn yêu cầu sự kết hợp với nhiều người khác nhau... dẫn tới sự bắt buộc của các bản kế hoạch.
Do vậy, bởi vì bạn sẽ ngồi xuống viết trong nhiều giờ đồng hồ, thậm chí nhiều ngày, hiển nhiên bạn sẽ cần một bản kế hoạch để chính bạn, ở các thời điểm khác nhau, có thể phối hợp làm việc cùng nhau. Còn gì tệ hơn việc Trần Tiến và ngày thứ Năm lên kế hoạch sẽ hoàn thành bài viết trong ba ngày, chỉ để Trần Tiến của thứ Sáu đi chơi cả ngày? Còn gì tệ hơn Trần Tiến của 17h29p đang tập trung nghĩ về cách hoàn thiện đoạn văn anh ta vừa viết câu mở đầu, chỉ để Trần Tiến của 17h31p bỗng dưng mở điện thoại lên lướt TikTok?
Nếu người ta có thể kết nối nhiều người lại với nhau, phân chia công việc, thiết lập quy trình rồi từ đó tạo ra mọi thứ vĩ đại nhất thế giới này; hãy hiểu rằng cuộc sống cá nhân của bạn trên thực tế chính là khả năng phân chia công việc, thiết lập quy trình, rồi thành công thuyết phục bản thân ở các thời điểm khác nhau làm theo kế hoạch ấy, nhằm làm ra những thứ ngày càng lớn lao, giá trị.
Để làm nhiều hơn những gì bạn có thể trong một ngày, hãy dành ra hai ngày để làm nó.
Viết lách yêu cầu bạn làm việc với cảm xúc và suy nghĩ của bản thân thường xuyên hơn. Từ đó, bạn sẽ giỏi thuyết phục bản thân cam kết với những bản kế hoạch lớn và phức tạp hơn.
Một người có thể bình tĩnh ngồi xuống để viết một bài dài trên thực tế chính là người đã bình tĩnh để kết nôi bản thân trong nhiều khoảnh khắc liên tục nối tiếp nhau.
Liệu bạn có muốn phục vụ người có nhiều yêu cầu viển vông, lại cho bạn rất ít tài nguyên và đối xử với bạn tệ bạc? Bạn có cần sự công nhận từ họ và sợ gây thất vọng?
Hãy kiểm tra xem liệu bạn có đang đặt ra nhiều yêu cầu viển vông, đưa quá ít tài nguyên và đối xử tệ bạc với chính mình.
Mọi người nên giúp đỡ nhau để cùng viết tốt hơn
Nếu bạn có thể hiện thực hóa mong muốn của mình, hiển nhiên người khác cũng có thể hiện thực hóa việc khiến bạn ngừng viết, nếu như đó là mong muốn của họ.
Đôi khi thất bại trong viết lách đến từ việc mọi người đã nố lực ngăn cản bạn, thay vì nỗ lực hỗ trợ bạn. Hiển nhiên khi chúng ta liên tục bị thúc ép phải ngừng lại việc gì đó, ta sẽ thui chột hơn nhiều so với những người được hỗ trợ và khuyến khích làm nó.
Vì vậy, để có thể viết tốt, bạn sẽ cần tới những người sẽ giúp đỡ và hỗ trợ bạn, thay vì phải liên tục ngừng viết theo ý muốn hoặc ảnh hưởng từ người khác. Áp lực khiến mọi người ngừng viết có thể đến từ xã hội có xu hướng ngăn cấm thay vì thúc đẩy thảo luận, cũng có thể đến từ việc người ta thiếu đi bạn bè hay cộng đồng thích hợp để thực hành thảo luận.
Vì vậy, bạn cần có sự tự tin, một ý chí mạnh mẽ và một thừa nhận rõ ràng về giá trị của viết lách, từ đó bảo vệ quyền được viết, bỏ qua mọi lý lẽ đã được giăng ra để cản trở bạn.
Mọi người sẽ dùng lý lẽ để tước đi quyền của người khác theo thói quen của họ. Vì vậy, mỗi người cần có ý thức liên tục bảo vệ các quyền lợi chính đáng của mình và cho phép bản thân thực hiện quyền ấy.
Viết là một trong những quyền như vậy.
Chúc may mắn
Mỗi người không chỉ có hành trình cuộc đời của riêng họ, còn có hành trình viết lách của riêng họ. Vì lẽ đó, dù cố gắng đến cách mấy, tôi cũng không thể trở thành điều gì lớn hơn việc tồn tại như lát cắt mỏng xen giữa hành trình ấy.
Vì vậy, tôi hy vọng mọi người biết (1) họ sẽ có những hành trình dài và (2) họ sẽ bình tĩnh tận hưởng nó.
Chỉ có thể chúc bạn may mắn.
Last updated
Was this helpful?